Bảo Lộc Cho Điện Thoại Làm Phước

Minh noi cho vui vậy thôi,chứ ai lại lấy lòng tốt của người khác ra để đùa.thank bạn.
Khoảng 1h trưa,m đang ngồi uống nước bên đường thì có một bạn khoảng 25-28 nét mặt lo lắng đến hỏi m:anh ơi cho e hỏi ở gần đây có ai tuyển người làm không? E đi xin việc từ sáng đến giờ mà không có ai nhận. A biết chỗ nào làm ơn chỉ dùm e với! Nhìn nét mặt khẩn khoản m hỏi: anh có giấy tờ gì không? Bạn ấy nói: e bị mất cmnd rồi anh ạ!nghe vậy m im lặng 10 giây rồi hỏi sáng giờ a ăn gì chưa? Bn ấy chưa anh ạ, m chỉ sang quán bún riêu gần đó nói anh sang đó ăn đi, đừng ngại ăn mấy tô cũng được, e tính tiền cho.anh ăn no rồi sang đây e tính cho. Bạn ấy nói thiệt hả,m uh.ăn xong 2 tô bạn ấy qua gặp lại m thì m hỏi nhà anh ở đâu, bn ay nói ở sóc trăng. M hỏi từ đây về đó hết bao nhiêu tiền. Bn ấy nói khoảng 250k.m liền móc ví đưa cho bn ấy 500k và nói. Tôi thấy anh khổ quá. Tôi rất muốn giúp nhưng vì giấy tờ a không có mà ở đây không có giấy tờ thì e không giúp gì cho anh được. E chỉ có nhiêu đây a cầm lấy đón xe về nhà rồi kiếm việc gì gần đó làm, chuẩn bị giấy tờ đầy đủ thì e mới giúp được. Bn ấy ngập ngừng không dám lấy nhưng m nói cứ cầm đi đừng ngại.. cuối cùng bn ấy lấy nhưng hỏi nếu trả ơn m thì phải làm sao.m nói bn đừng suy nghĩ gì hết. Hãy cố gắng lo cho bản thân. Đừng để tình cảnh này diễn ra nữa. Bn ấy cảm ơn m và..... ra đi.
Đây là 1 trong vô số những việc m đã làm.. cảm ơn vì đã xem tâm sự.có đôi lúc m đã bật khóc khi đang ngồi trên xe buýt nhìn người ăn xin vì không giúp gì cho họ..có phải m đa cảm quá không?
 
đúng rồi cùng nhau lập quỹ từ thiện tại bảo lộc hay đó. Mình cũng muốn giúp mà k biết thế nào.
 
Khoảng 1h trưa,m đang ngồi uống nước bên đường thì có một bạn khoảng 25-28 nét mặt lo lắng đến hỏi m:anh ơi cho e hỏi ở gần đây có ai tuyển người làm không? E đi xin việc từ sáng đến giờ mà không có ai nhận. A biết chỗ nào làm ơn chỉ dùm e với! Nhìn nét mặt khẩn khoản m hỏi: anh có giấy tờ gì không? Bạn ấy nói: e bị mất cmnd rồi anh ạ!nghe vậy m im lặng 10 giây rồi hỏi sáng giờ a ăn gì chưa? Bn ấy chưa anh ạ, m chỉ sang quán bún riêu gần đó nói anh sang đó ăn đi, đừng ngại ăn mấy tô cũng được, e tính tiền cho.anh ăn no rồi sang đây e tính cho. Bạn ấy nói thiệt hả,m uh.ăn xong 2 tô bạn ấy qua gặp lại m thì m hỏi nhà anh ở đâu, bn ay nói ở sóc trăng. M hỏi từ đây về đó hết bao nhiêu tiền. Bn ấy nói khoảng 250k.m liền móc ví đưa cho bn ấy 500k và nói. Tôi thấy anh khổ quá. Tôi rất muốn giúp nhưng vì giấy tờ a không có mà ở đây không có giấy tờ thì e không giúp gì cho anh được. E chỉ có nhiêu đây a cầm lấy đón xe về nhà rồi kiếm việc gì gần đó làm, chuẩn bị giấy tờ đầy đủ thì e mới giúp được. Bn ấy ngập ngừng không dám lấy nhưng m nói cứ cầm đi đừng ngại.. cuối cùng bn ấy lấy nhưng hỏi nếu trả ơn m thì phải làm sao.m nói bn đừng suy nghĩ gì hết. Hãy cố gắng lo cho bản thân. Đừng để tình cảnh này diễn ra nữa. Bn ấy cảm ơn m và..... ra đi.
Đây là 1 trong vô số những việc m đã làm.. cảm ơn vì đã xem tâm sự.có đôi lúc m đã bật khóc khi đang ngồi trên xe buýt nhìn người ăn xin vì không giúp gì cho họ..có phải m đa cảm quá không?
nể ông bạn luôn tấm lòng cao cả rộng luợng quá. Có dịp được kết bạn .
 
đúng rồi cùng nhau lập quỹ từ thiện tại bảo lộc hay đó. Mình cũng muốn giúp mà k biết thế nào.
Không biết m sao nữa... mà khi m nhìn thấy người khác hoạn nạn là cứ y như m đang bị vậy... đôi lúc biết là chiều nay không có tiền để ăn nếu m cho số tiền này nhưng m vẫn cho..rồi có đôi lúc m chạy bộ theo cả cây số để giúp vì phải đi mượn tiền bạn bè... mà cứ mỗi lần như thế m vui lắm..m luôn ao ước rằng nếu như m có thể làm gì đó có ích cho những người khó khăn, hoạn nạn..
Cảm ơn bn đã chia sẻ với m.chúc bn có một cuộc sống an lành.